Tối 19/11, ca sĩ đoạt giải quán quân cuộc thi Ca sĩ mặt nạ (The Masked Singer Vietnam). Trong tạo hình nhân vật O Sen, Ngọc Mai là cái tên được khán giả yêu thích, chú ý từ vòng đầu tiên cuộc thi với giọng hát nội lực, biến hóa, vững kỹ thuật. Dịp này, cô nói về cảm xúc chiến thắng và chặng đường ca hát, giảng dạy âm nhạc.
– Chiến thắng cuộc thi ca hát mang lại cho chị cảm xúc ra sao?
– Tôi hạnh phúc khi ước nguyện thành hiện thực. Tôi đi thi không phải vì giải thưởng mà muốn truyền cảm hứng đến mọi người thông qua âm nhạc. Tôi từng trải qua đau khổ khi bị người ta khinh dễ, không tin tưởng vào khả năng. Tôi cũng là người giảng dạy thanh nhạc, tôi không muốn các học trò bị cảm giác như tôi.
Thực tế, trong nghề này luôn xảy ra thực trạng nhiều tài năng không được nhìn nhận đúng cách, có trường hợp nổi tiếng chủ yếu là nhờ quan hệ hay công nghệ lăng xê, như vậy rất khó cho những người trẻ. Họ không có cơ hội để tỏa sáng và bị khép mình, nản chí. Tôi đau đáu về điều này, muốn chứng minh cho mọi người thấy sự nổi tiếng, thành công phải đến từ tài năng cùng một tâm nguyện thiện lành, không tham lam, sân si.
Tôi cũng từng đoạt nhiều huy chương vàng trong các cuộc thi ca hát. Mọi người thường đặt câu hỏi vì sao tôi không nổi tiếng. Lúc tôi có chút tên tuổi trong Ca sĩ mặt nạ, mọi người ví tôi là “đóa hoa nở muộn”. Tôi thấy được gọi vậy chưa đúng, vì hoa phải đúng thời điểm mới nở chứ không thể ép được.
5 năm trước, tôi lui về hậu trường chăm sóc gia đình và gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống, công việc. Tôi dành thời gian chiêm nghiệm con đường tôi đã đi qua và thức tỉnh bản thân thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực.
– Chị từng trải qua giai đoạn khó khăn nào?
– Khi làm một người nội trợ, tôi là hậu phương vững chắc cho chồng – nghệ sĩ Quốc Nghiệp. Tôi tập trung công việc giảng dạy thanh nhạc, hỗ trợ ông xã phát triển sự nghiệp. Cuộc sống gia đình nhỏ bình yên, hạnh phúc. Tuy nhiên, tôi liên tục nhận được những lời dị nghị, khinh bỉ, tác động mạnh đến tâm trí tôi: “Ngọc Mai dựa dẫm danh tiếng của chồng”, “Ngọc Mai chẳng bao giờ nổi tiếng”…
Tôi từng tham gia một game show. Lúc đó, tôi bị giám đốc âm nhạc của chương trình nhận xét tôi không có tên tuổi và nói vào mặt: “Ngọc Mai không hát được”, thậm chí còn không cho tôi chụp hình, chỉ cho tôi đeo một cái mã báo danh. Tôi bị cho ra về một cách tủi hổ.
Những điều đó khiến tôi rất buồn, tâm trạng căng thẳng. Tôi vẫn làm việc bình thường, giao tiếp với mọi người nhưng thấy sợ hãi mọi thứ. Tôi sợ bóng tối, sợ xuất hiện trước đám đông. Đến khi nhận ra và cởi bỏ được tâm lý đè nặng trong lòng, tôi đã sáng tác lời Việt cho ca khúc chữa lành Ho’oponopono với mong muốn truyền cảm hứng cho những ai rơi vào trường hợp tương tự.
– Làm thế nào chị vượt qua những điều không hay?
– Một người bạn, khán giả thân thiết, là ân nhân lớn của tôi. Khi nghe tôi hát ở phòng trà, anh ấy hỏi tôi: “Em hát hay như vậy, sao không mang tiếng hát của mình để truyền cảm hứng cho người khác”. Tôi kể câu chuyện của mình. Anh động viên: “Tôi tin em sẽ làm được”. Sự tin tưởng ấy cho tôi một động lực lớn.
Năm ngoái, tôi cùng chồng và con về Bình Dương tránh dịch, sinh hoạt trong một ngôi nhà của người bạn có sân vườn với ao sen, bãi cỏ, không khí trong lành. Ở đây, tôi dành thời gian đọc sách, thiền, tu tập. Tôi không còn oán trách những lời miệt thị, chê bai. Tôi đón nhận chúng như một sự trải nghiệm và thấy biết ơn mọi thứ. Tôi cần vượt qua chính mình. Tôi sáng lập lớp Hát cùng Mai và cộng đồng Yên ca, hy vọng là nơi mọi người được kết nối, chữa lành với nguồn năng lượng tích cực. Tôi không đơn thuần chỉ dạy hát mà còn hướng mọi người đến sự yêu thương, thấu hiểu thông qua âm nhạc.
– Chồng đồng hành với chị như thế nào?
– Cũng là nghệ sĩ nên anh ấy hiểu hết cảm giác của tôi. Khi tôi cần thời gian tu tập hay tham gia vào lớp dạy kết nối với cộng đồng, anh ấy thay tôi chăm sóc hai con. Khi gặp khó khăn, tôi mới biết đã tìm được một người bạn đời đúng nghĩa. Lúc tôi quyết định tham gia cuộc thi Ca sĩ mặt nạ, ông xã nắm tay và nói: “Đây là lúc em thực hiện ước mơ của mình. Hãy yên tâm đứng trên sân khấu, mọi thứ có anh lo”. Các con cũng hiểu được công việc của mẹ nên không quấy rầy khi tôi tập hát. Dù vậy, tôi luôn cân bằng công việc gia đình. Thậm chí, trước đêm chung kết tối 19/11, tôi chu toàn cơm nước cho gia đình, mới đi thi (cười).
– Chị có kế hoạch gì trong âm nhạc?
– Tôi vẫn tiếp tục công việc giảng dạy thanh nhạc cũng như điều hành, phát triển cộng động Yên ca. Tôi luôn muốn mọi người hãy: “Sống với niềm tin, sự thiện lành và không bao giờ sợ hãi”. Tất nhiên, tôi vẫn nhận show đi hát vì “cơm áo gạo tiền” nhưng tôi trân trọng giá trị của cảm xúc hơn. Mỗi bài hát tôi chọn đều phải có thông điệp chứ không đơn thuần mang tính giải trí.
Hoàng Dung